Langkawi nhỏ bé và nên thơ với những bãi biển tuyệt đẹp cùng rừng cây xanh mướt. Ngày đầu đến Langkawi mình tự hỏi dành tới 2 ngày ở đây liệu có quá nhiều. Nhưng rồi mình phát hiện ra rằng hòn đảo nhỏ này có nhiều điều thú vị hơn mình tưởng. Hai ngày thực sự là không đủ.
Trước khi tới Langkawi mình đã ghé qua Penang - cũng là một hòn đảo du lịch đã phát triển rất lâu của Malaysia. Từ Penang mình đi phà cao tốc tới Langkawi. Hòn đảo này đón mình bằng một cơn mưa tầm tã. Vậy mà rất nhanh sau đó, mưa tạnh và ánh nắng chói chang lại xuất hiện. Sau cơn mưa, trời xanh, gió biển mát rượi. Đó là thời tiết lý tưởng cho hành trình chạy xe máy xuyên đảo.
Trên con đường xuyên Langkawi, mình thấy rất nhiều nơi cây cỏ đã chuyển màu vàng rực. Có lẽ do mùa khô ở đây quá khắc nghiệt. Thật may mắn, cơn mưa đầu mùa đã xua tan cái nóng nực, làm không khí mát mẻ lạ thường. Thì ra mình được Langkawi đón chào nồng nhiệt như vậy đó.
Điểm đầu tiên mình ghé qua quảng trường Đại Bàng. Bởi vì nó ở ngay bến phà nên mình đi bộ. Không có gì quá đặc biệt, chỉ là hình một chú đại bàng đang sải cánh bay về phía biển. Vì trời đang sắp mưa to và có quá nhiều người, mình chỉ kịp chụp lại một tấm hình rồi chạy. Được một điểm ở gần ngay đó có bán kem ốc quế quá trời rẻ, chỉ 2RM (khoảng 12k) là được một chiếc to bự chảng. Ăn xong tỉnh cả người.
Quảng trường đại bàng
Nhờ có một chị chỉ giúp mà mình bắt được taxi về khách sạn với giá 32RM cho hành trình gần 20km. Mình còn được chú taxi bo lại cho 2RM lẻ, thật là tử tế và lịch sự :D. Chắc chỉ có ở đây mới có chuyện taxi bớt cho khách chứ không phải khách tip cho tài xế. Bởi vậy mà mình có thiện cảm với Langkawi và con người ở đây lắm luôn.
Khách sạn của mình ở khu vực gần sân bay, khá vắng vẻ để có thể tìm ra chỗ thuê xe máy. Mình đành thuê xe từ khách sạn với giá khá chát 40RM/ngày. Ở khu Pantai Cenang - khu bãi biển náo nhiệt nhất đảo, giá thuê một chiếc xe chỉ khoảng 25- 30RM. Thôi đành vậy, được cái rất tiện lợi, mình lấy xe và trả xe ở khách sạn luôn.
Bắt đầu hành trình bằng xe máy, điểm đầu tiên là bãi biển Pantai Cenang. Nếu so sánh thì biển ở Langkawi thua xa mấy bãi biển ở Phú Quốc, Nha Trang hay Đà Nẵng của mình. Nước biển xanh lơ chứ không xanh ngắt. Nhưng bãi biển rất sạch. Mình không thấy cảnh rác hay vỏ hộp vất lung tung như ở mình. Ngay cả đến lá cây cũng được người bán hàng gần đó quét gọn để bỏ đi. Nhìn cảnh đó mình mới thấy ý thức giữ gìn thiên nhiên của họ và tự ngậm ngùi cho mình. VN mình đẹp nhưng không biết giữ. Buồn!
Tối hôm mình đến là chủ nhật, đúng phiên họp chợ ở gần khách sạn. May quá là may. Chợ đêm bán rất nhiều đồ ăn. Điểm lạ nhất ở đây là hầu như mọi người đều mua mang về nên chả có bàn ghế gì. Bọn mình đi hết một lượt, mua rất nhiều đồ rồi vào một quán nước để có chỗ ngồi. Giá cả các món ăn ở đây rất rẻ, thông thường chỉ từ 1RM-5RM/món. Chắc chủ yếu bán cho người dân địa phương. Khỏi phải nói hôm đó mình ăn hăng say cỡ nào. Nếu bạn tới Langkawi không thể không ghé những chợ đêm như thế này. Nhưng lưu ý rằng, mỗi ngày trong tuần chợ họp ở một địa điểm khác nhau. Giống như chợ phiên của các đồng bào miền núi vậy. Bạn hãy xin bản đồ từ khách sạn hay các điểm công cộng nhé. Trên đó có đánh dấu các địa điểm họp chợ theo từng ngày.
Những món ăn ở chợ đêm chủ nhật
(Còn tiếp)